Lúc yêu nhau người ta cứ vẽ ra bao nhiêu dự định. Cưới nhau? gia đình hạnh phúc, đi đến đâu đó cùng nhau? Chẳng phải chỉ là vẽ ra rồi để đấy sao? Cuộc đời mà,tính làm sao được. Cưới nhau rồi người ta còn bỏ được nhau, huống gì lúc yêu đương, hứa hẹn vẽ ra để làm gì... khi thực hiện được hay không còn là một dấu hỏi chấm lớn của cuộc đời.........
" Có môt người, bước qua biết bao cuộc tình. Ngỡ rằng mình là người hạnh phúc nhất trên đời. Đến một ngày bước chân mỏi mệt, bỗng nhìn lại, không còn ai đứng bên ta..........." Giai điệu bài hát cứ đi theo tôi khi tôi yêu người này...rồi người kế tiếp.
Tình yêu cứ đến rồi đi, người này rồi người khác, lúc tìm thì không thấy, lúc ngẩn ngơ thì lại tới.. phải chăng tình yêu là món quà bất ngờ mà cuộc đời ban tặng cho mỗi người. Tôi đã từng yêu, tất nhiên, những người đàn ông đi qua cuộc đời tôi có thể tốt hoặc xấu, có thể tử tế hoặc sở khanh, nhưng dù trải qua những chuyện như thế nào thì niềm tin vào tình yêu của tôi chưa bao giờ biến mất. Nhưng hãy nhớ, đó là niềm tin vào tình yêu, chứ không phải đặt niềm tin vào ai đó.
Đặt niềm tin vào ai đó, cũng giống như đánh một ván bài, có may có rủi, không ai biết trước được điều gì sẽ tới, có thể được mọi thứ, cũng có thể đánh mất rất nhiều. Vậy nên hãy chỉ tin vào tình yêu thôi, cho dù bạn đã trải qua rất nhiều cuộc tình, nhưng hãy tin vào tạo hóa, Người đã tạo ra bạn là một nửa, thì ắt hẳn có một nửa khác, ở đâu đó, cũng đang chờ đợi. Một người sẵn sàng bên bạn, bù đắp cho bạn bằng thứ tình cảm quý giá lấp chỗ trống khi bạn và họ chưa tìm được nhau.
Nếu ngày hôm nay trong cuộc đời bạn, có một cuộc tình chấm dứt, một người cất gót ra đi, thì hay tin rằng người đó chẳng phải là một nửa dành cho mình. Đừng vội khóc, vội buồn, hành trình tìm nửa đó của chính bạn đang được rút ngắn lại đó. Dù người ta đã cưới nhau, nhưng nếu là một đôi đũa lệch thì ắt hẳn sẽ chẳng cùng nhau được lâu dài, đừng cố gắng để thành một đôi, mà hãy cứ đi để tìm chiếc còn lại trong cuộc đời mình nhé. Cưới nhau rồi còn bỏ được nhau, huống gì lúc yêu đương..........
Phùng Yến O'hara